tay súng bắn tỉa về thời tam quốc
Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc chương 91 | Đọc Chương 91 - Chương 91 full - doc truyen Tay SAng Ban Tia Lac Ve Thoi Tam Quoc chương 91 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc. Chương 91 - Chương 91 /1321 GO /1321 GO. BÁO LỖI
Truyện Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc - Chương 870 với tiêu đề 'Đại quân thiếu lương thực' Hiện menu doc truyen. Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc Chương 870: Đại quân thiếu lương thực. Chương trước Chương tiếp
Danh sách chương Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc Chương 1: Ngăn cơn sóng dữ Chương 2: Thăng quan Chương 3: Tảng đá kê chân Chương 4: Thái Bình Yếu Thuật Chương 5: Thỉnh chiến Chương 6: Trên đường đi gặp Chu Thương Chương 7: Mời chào Chương 8: Cát cứ xưng vương, mưu đồ thiên hạ Chương 9: Thu phục Chu Thương, Bùi Nguyên Thiệu
Trọn bộ truyện Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc chương Chương 144 mới nhất, mời bạn đọc ngay tại kho truyện hay đã hoàn toptruyenfull.com. full Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc của tác giả Đông Nhất Phương với những diễn biến tình huống hay nhất diễn ra trong Chương 144 đã được cập nhật mới
Đọc truyện Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc chương 11 tiêu đề 'Ban đêm đánh úp doanh địch'. TruyenYY hỗ trợ đọc truyện tuyệt vời trên Mobile, Tablet và cho tải EPUB.
materi bahasa indonesia kelas 2 sd tematik. Đã vào thu, khí trời còn giữ lại một chút nóng bức của mùa hè. Vương Xán nằm trên đại đại nóng hôi hổi, cảm giác dưới lưng giống như bị dán một miếng sắt nung đỏ, nóng chảy vô cùng, thân thể của hắn theo bản năng nhảy dựng lên. - Di, đây là đâu? Đập vào mắt Vương Xán chính là một đám đồng nghịt binh lính phủ kín chiều rộng hơn trăm mét, trong tay cầm cương đao, trường thương vọt tới. - Tại sao có thể như vậy? Không phải ta đã chết rồi sao? Vương Xán nhìn đám binh sĩ đông nghịt chạy cực nhanh, diện mục dữ tợn, tình huống trước mắt thực sự quá lạ rồi. Hắn vốn là tay súng bắt tỉa của đại đội đặc chủng Phi Ưng, quân khu Tây Nam, tiếp nhận mệnh lệnh tới khu biên cảnh tây nam giết chết trùm ma túy lớn địa phương, tuy rằng thành công giết chết trùm ma túy này, thế nhưng cuối cùng Vương Xán rơi vào trong vòng vây của đối phương, nhìn máy móc dò xét hiện đại trên người, Vương Xán biết không có bất cứ cơ hội chạy trốn nào, vì vậy Vương Xán lựa chọn ngọc thạch câu phần, dùng bom nổ chết chính mình, cũng nổ chết địch nhân đuổi theo hắn. Chính mình vốn đã chết, vì sao hiện tại vẫn sống? Trong lòng Vương Xán phi thường nghi hoặc, muốn tra xét tới tột cùng, nhưng trong đầu không có bất cứ tin tức nào. - Giết! Từng tiếng từng tiếng hò hét, tiếng gầm rú từ trên chiến trường truyền tới, Vương Xán giật mình tỉnh giấc từ trong trầm tư. Trong thấy binh sĩ càng lúc càng tới gần chính mình, không kịp suy nghĩ nhiều, toàn thân giống như con báo gặp phải nguy hiểm, xoay người bỏ chạy điên cuồng. Nguy hiểm, nguy hiểm cực độ. Vương Xán quay đầu liếc mắt nhìn đoàn người đông nghịt, da đầu tê dại. Hắn là tay súng bắn tỉa đặc chủng, chuyên môn phụ trách săn giết nhân vật đầu não của đối phương, trước kia đều là từng người từng người giết chết, một súng nổ đầu, thế nhưng lần này phải đối mặt cùng lúc với cả đoàn người đông nghịt, cho dù hắn cầm một cây súng ngắm hiện đại nhất, giết từ sáng tới tối cũng không hết được đám binh sĩ điên cuồng này. Đội ngũ mấy nghìn người điên cuồng lao tới, nếu như rơi vào trong đó, tuyệt đối không còn cơ hội sống sót. - Cung Đô, tên cẩu nhật ngươi, chạy đi đâu rồi, lão tử muốn chết! Hai chân của Vương Xán chạy trốn cực nhanh, thời điểm lướt qua một vị tướng lĩnh đeo khăn vàng trên đầu, đột nhiên nghe được tiếng gầm gừ ngay bên cạnh truyền tới, ánh mắt đảo sang nhìn, lại chuyển sang liếc vị tướng lĩnh đang chạy trốn cực nhanh cách đó không xa. “Tướng lĩnh Hoàng Cân, Lưu Ích!” Trong đầu Vương Xuân đầu tiên hiện lên hình ảnh về ký ức của thân thể này, đồng thời tin tức về Cung Đô, Lưu Ích cũng nhất thời hiện ra. Cung Đô, Lưu Ích là tướng lĩnh theo lão đạo sĩ Trương Giác khởi binh đối kháng lại triều đình, khi Hoàng Cân bị triều áp, hai người xuất lính Hoàng Cân lưu vong tới Dự Châu, chiếm Nhữ Nam. Xuyên việt rồi? Trong lòng Vương Xán cả kinh, rốt cuộc hắn đã hiểu được, hắn đích thực đã chết, chỉ là linh hồn phụ thân vào một tiểu binh Hoàng Cân vừa mới chết, lại một lần nữa sống lại. Thành Hoàng Cân tặc cũng không tồi, chí ít là sống. Vương Xán cũng không cố gắng truy cứu tới tận cùng vì sao chính mình xuyên việt, nói chung có thể sống chính là hạnh phúc lớn nhất rồi. Từ nhỏ hắn đã đam mê quân sự, đối với lịch sử cực kỳ quen thuộc, nhất là Tam Quốc, Tùy Đường, những thời đại anh hùng dũng tướng xuất hiện tầng tầng lớp lớp, dồng thời trong lòng sinh kính ngưỡng. Một thời đại hỗn loạn, anh hùng nổi lên bốn phía như vậy đã định trước là thời đại cực kỳ rộng lớn mạnh mẽ, thời đại khiến kẻ khác phải sôi trào nhiệt huyết. - Phù… Phù… Sau một hồi chạy trốn gấp gáp, hô hấp của Vương Xán có chút hỗn loạn, chứng khí hư suyễn nổi lên, không thể thu được dưỡng khí mới, đôi chân bắt đầu run lên, toàn bộ cơ thể tê đại, không thể nhấc lên được nữa. “Chết tiệt, thân thể chết tiệt này, quả thực quá kém cỏi.” Trong lòng Vương Xán mắt to, chạy không tới ba trăm mét, thân thể này đã không chống đỡ được nữa rồi. Vương Xán không thể chạy được nữa rồi, quan binh phía sau đuổi tới càng lúc càng gần, càng sát càng hưng phấn, Hoàng Cân tặc chết trong tay quan binh cũng càng lúc càng nhiều. Vương Xán rất rõ ràng, một khi bản thân lọt vào vây sát của quan binh, kết quả khẳng định sẽ biến thành cái sàng, không có khả năng xuất hiện cục diện ngồi ôm đầu gối cầu xin tha thứ, cầu xin quan binh bỏ qua cho ngươi một mạng, sau đó lại tiếp tục truy đuổi về phía Hoàng Cân tặc phía trước. Hắn nâng thân thể uể oải, mạnh mẽ thúc đẩy tinh thần, một mặt chạy nhanh, một mặt quan sát tình huống quan binh phía sau. Trong đám quan binh tham dự try sát, dẫn đầu là tướng lĩnh mặc áo bào trắng, khoác một kiện bì giám, cầm thanh trường đao trong tay, đang nỗ lực huy đao chặt chém những Hoàng Cân tặc bị đuổi kịp. Vương Xán nhìn thấy tình huống này, khẽ cắt môi, ánh mắt lộ hung quang, chạy trốn là chết, liều mạng cũng là chết, so với bị quan binh đuổi kịp sau đó là loạn thương đâm chết, không bằng chủ động xuất kích. Đột nhiên nhìn lên những vũ khí rơi lả tả dưới mặt đất, hai mắt Vương Xán sáng ngời, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng kỳ dị. Trường cung, trên mặt đất rơi rất nhiều trường cung. Vương Xán thân là tay súng bắn tỉa đặc chủ, không chỉ am hiểu súng ống, đồng thời rất tinh thông các loại vũ trụ công kích tầm xa như cung nỏ. Đối với một tay súng bắn tỉa mà nói, tác dụng của một thanh trường cung không cần nghi ngờ lớn hơn một thanh chiến đao, một thanh chiến thương rất nhiều. Vương Xán nhanh chóng chặt trường cung rơi trên mặt đất cùng với vài mũi tên xung quanh. Đưa tay thử dây cung, cảm giác lực lượng dây cung có thể chịu đựng được, trong lòng cười cười, trên mặt cũng lộ ra nụ cười vô cùng tự tin. Tay cầm trường cung, Vương Xán chọn ra một mũi tên, lắp vào dây cung. Vèo… Cung tiễn không chút tiếng động bắn ra, mũi tên sắc bén xé nát không khí, nhắm thẳng vào gã tướng lĩnh áo bào trắng đang huy đao chém giết Hoàng Cân tặc. Tựa hồ tướng lĩnh áo bào trắng kia đã nhận ra uy hiếp, ngẩng đầu vừa nhìn, thấy mũi tên vô cùng sắc bén bắn tới, thân thể mạnh mẽ nghiêng sang một bên, muốn né tránh cung tiễn cao tốc bắn tới, chỉ là tốc độ cung tiễn quá nhanh, thân thể tướng lĩnh áo bào trắng nghiêng như vậy gần như chỉ có tác dụng mũi tên không trực tiếp bắt xuyên qua trái tim, mà chệnh sang bắn vào xương bả vai. Phập… Lực lượng của cung tiễn vô cùng to lớn, kéo theo sức tàn phá kinh khủng cắm sâu vào trong xương bả vai, đâm xuyên qua xương cốt, phát sinh tiếng vang thanh thúy. - A… Tướng lĩnh áo bào trắng ngửa mặt lên trời rống giận, đau đớn từ vị trí vai truyền tới khiến toàn thân hắn giống như lão hổ phát cuồng, bạo phát hung uy mãnh liệt. Vương Xán đứng xa xa, thần sắc lãnh tĩnh, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng vô tận, không bắt trúng bộ vị yếu hại của tướng lĩnh áo bào trắng, Vương Xán có chút thất vọng, nhưng vẫn đáp cung tên như trước. Vèo… Vèo… Vèo… Liên tiếp ba mũi tên bắn ra, thẳng tới vị trí yếu hại của tướng lĩnh áo bào trắng. Mũi tên thứ nhất bắn vào mặt, mũi tên thứ hai bắt đầu yết hầu, mũi tên thứ ba bắn vào trái tim. Ba mũi tên mang theo tiếng xé gió bén nhọn, chỉ trong thoáng chốc đã tiếp cận trước người tướng lĩnh áo bào trắng. Đôi mắt hổ của tướng lĩnh áo bào trắng trợn tròn, râu dài lay động, nhìn chằm chằm vào ba mũi tên bắn tới, mắt lộ rõ vẻ kinh khủng. Đồng thời đầu của hắn nghiêng sang một bên, thân thể chợt lóe, tránh thoát được múi tên nhằm vào mặt, ngay sau đó mũi tên thứ hai vô cùng mãnh liệt bắn xuyên qua cổ áo của hắn, trong lòng tướng lĩnh áo bào trắng hiện lên một tia vui mừng, thế nhưng lúc này mũi tên thứ ba đã tới, một tên xuyên tim. Vương Xán lạnh lùng cười, trong mắt không hề có bất cứ ba động nào, giống như đã sớm biết kết quả. - Những cung tiễn này cho ngươi! Không biết từ khi nào, Lưu Ích đã đứng bên cạnh Vương Xán, vẻ mặt mỉm cười. Vương Xán gật đầu nói - Đa tạ tướng quân. Lưu Ích cười cười, vung chiến đao trong tay, thần sắc kích động, hét lớn - Tướng địch đã chết, binh sĩ Hoàng Cân theo ta, giết! Thanh âm hồn hậu to rõ, quanh quẩn trên chiến trường, những tặc binh Hoàng Cân nghe được thanh âm của Lưu Ích, đều xoay người này, xông thẳng vào đám binh sĩ đuổi sát phía sau. Một câu “tướng địch đã chết”, trong nháy mắt khởi dậy lòng tin của binh sĩ Hoàng Cân, hai đại quân tác chiến thời cổ đại, tướng lĩnh chính là cột trụ trong quân, một khi tướng lĩnh bị giết, toàn bộ quân đội nhất thời tan rã quân tâm, không có sức chiến đấu. Một tên của Vương Xán bắt chết tướng lĩnh quan binh, trong nháy mắt Lưu Ích bắt được cơ hội phản công, thừa cơ phản kích. Khí thế Hoàng Cân tặc như hồng, căn bản không nhìn ra được một khắc trước ôm đầu chạy trốn, giờ khắc này cư nhiên đấu tranh anh dũng, cường hãn không sợ chết. Trái lại, quân doanh quan binh, tướng lĩnh áo bào trắng vừa chết, toàn bộ quân đội nhất thời hỏng mất, đã không còn kết cấu. Nghe tiếng rống lớn của Lưu Ích, những binh sĩ này đều luống cuống chân tay, thầm nghĩ nhanh chóng chạy trốn. Trong lúc nhất thời, quân đội vừa rồi khí thế như hồng lập tức bại như núi đảo, quân lính tan rã.
Tên eBook Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc full prc, pdf, epubTác Giả Đông Nhất PhươngThể loại Lịch Sử, Quân Sự, Xuyên Không, Văn học phương ĐôngNhóm dịch huntercdNguồn Đào Tiểu Vũ eBook - thiệuLính đặc chủng bắn tỉa Vương Xán trong một lần thi hành nhiệm vụ đã xuyên không về thời đại Tam Quốc, nhận được một quyển bí tịch thái bình yếu cung nơi tay, thiên hạ thuộc về ta! Với một đầu óc chiến thuật chiến đấu đặc chủng hiện đại bách chiến bách thắng, một kỹ thuật bắn cung xuất thần nhập hóa lấy đầu kẻ địch từ xa, danh tướng thấy mà cũng hổ mãnh tướng, đoạt địa bàn, chiếm mỹ nữ, cùng chư hầu tranh bá tung hoành tam quốc!Mời các bạn đón đọc Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc của tác giả Đông Nhất Phương.
Thể loại Xuyên không, Cổ đại. Tình trạng Full Đánh giá 7/10 Nếu bạn có hứng thú với lịch sử Trung Hoa, hay có niềm yêu thích với thời kì Tam Quốc oanh liệt, thì hãy tìm đến câu chuyện của Đông Nhất Phương, tiểu thuyết “Tay súng bắn tỉa lạc về thời tam quốc”. Đây là một câu chuyện xuyên không, kiếm hiệp về thời Tam Quốc đầy hấp dẫn, li kì. Truyện gồm 1321 chương và hiện giờ đã hoàn rồi nha. Nhân vật chính là Vương Xán, sau khi chết thì xuyên không đến thời kì Tam Quốc. Ở hiện đại, “Hắn vốn là tay bắn súng tỉa của đại đội đặc chủng Phi Ưng, quân khu Tây Nam, tiếp nhận mệnh lệnh tới khu biên cảnh tây nam giết chết trùm ma túy lớn địa phương, tuy rằng thành công giết chết trùm ma túy này, thế nhưng cuối cùng Vương Xán rơi vào trong vòng vây của đối phương, nhìn máy móc dò xét hiện đại trên người, Vương Xán biết không có bất cứ cơ hội chạy trốn nào, vì vậy Vương Xán lựa chọn ngọc thạch câu phần, dùng bom nổ chết chính mình, cũng nổ chết địch nhân đuổi theo hắn.” Lúc hắn mở mắt ra, thì phát hiện mình xuyên không và đang ở tâm của một trận chiến ác liệt, với bản năng của một tay súng bắn tỉa được huấn luyện nghiêm khác, Vương Xán thành công thoát khỏi vòng vây, giết được quân địch và ghi dấu ấn với tướng quân. Từ đó, hắn bị cuốn vào vòng xoáy của những trận chiến, những âm mưu mà khiến người đọc phải cảm thán về sự sâu sắc và thâm thúy. Bên cạnh đó, thấp thoáng là những hình ảnh ngọt ngào, những tình cảm đáng trân trọng của Vương Xán với một số mỹ nhân cổ đại như Thái Diễm, Điêu Thuyền, Đổng Hủy, Ngô Hiện, My Hoàn, Đại Kiều, Tiểu Kiều. Kiếm hiệp xen kẽ ngôn tình, quả là câu chuyện đáng đọc phải không nào? Vậy cuối cùng Vương Xán sẽ đầu quân cho bên nào Tào Tháo, Lưu Bị hay là Đông Ngô. Và anh ta liệu có quay trở về được với cuộc sống của mình? Hãy đọc “Tay súng bắn tỉa lạc về thời Tam Quốc” và dõi theo những cuộc chiến nhé! Đây là link truyện nhé Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Một cuộc luyện tập võ nghệ, cuối cùng lấy Bùi Nguyên Thiệu, Chu Thương bổ nhiệm mà hạ màn kết cục. Phá Quân doanh có mới Tướng lãnh, có mới máu tươi bổ sung đi vào, Vương Xán tâm cuối cùng là yên tĩnh ổn lại. Từ tiếp chưởng Phá Quân doanh sau, Triệu Vân liên tiếp mấy ngày, cũng là nghỉ đêm quân doanh, cùng Phá Quân doanh binh sĩ cùng nhau ở quân doanh ăn cơm, cùng nhau ở tại quân doanh, thật sự là đem mình hoàn toàn dung nhập vào quân doanh trong đi. Triệu Vân một thân võ nghệ, không chỉ có thương thuật xuất chúng, thuật cỡi ngựa kỹ càng, hơn nữa tài bắn cung cũng là thiện xạ. Lấy Triệu Vân khả năng, dễ dàng khuất phục bốn trăm Phá Quân doanh binh lính. Bởi vì Triệu Vân gia nhập, Phá Quân doanh khí thế cũng phải biến đổi, trở nên càng thêm dũng mãnh háo chiến . Đồng thời, theo Triệu Vân gia lúc huấn luyện, Phá Quân doanh binh lính bốn trăm con chiến mã vậy toàn bộ phối tề rồi, hơn nữa Vương Xán lại đặc biệt để cho chịu trách nhiệm chế tạo binh khí thợ thủ công đánh tạo ra được chai móng ngựa, đính tại chiến mã dưới mặt bàn chân, gia chiến mã sự chịu đựng. Phá Quân doanh cấp tốc lột xác đồng thời, Chu Thương, Bùi Nguyên Thiệu bắt tay vào làm huấn luyện Hán Trung binh lính vậy triển khai huấn luyện. Theo hai người gia huấn luyện, bình thường binh sĩ vậy bắt đầu lột xác, từ từ chuyển biến làm tinh nhuệ chi sĩ. Đây cũng là Chu Thương, Bùi Nguyên Thiệu hai người muốn đuổi kịp và vượt qua Phá Quân doanh, mới có thể khiến cho binh lính biến hóa nhanh như vậy. Này trong đó, thương nhân dùng huyện trong núi rừng man nhân vậy đã tới Nam Trịnh, Vương Xán lúc này để cho Trình Dục hạ nhấn đầy đủ tiền lương, trợ giúp man nhân kiến trúc sơn trại, cấu trúc phòng ốc, trong lúc nhất thời, Hán dưới chân núi một mảnh khí thế ngất trời, ồn ào náo động vô cùng... Man nhân chuyện tình giải quyết sau, Hồ Ba vậy thượng phủ Thái Thú bái kiến Vương Xán, tỏ vẻ đã có nhất định được năng lực. Vương Xán không có khảo sát Hồ Ba có hay không có thể đảm nhiệm, trực tiếp cho Hồ Ba một ngàn xâu, làm Hồ Ba tài chính khởi động, để cho Hồ Ba chính mình phát triển, chứng minh năng lực của mình... Tướng sở hữu việc vặt giải quyết sau, xây dựng bộ đội đặc chủng liền nâng lên chương trình hội nghị. Chẳng qua là, tham dự huấn luyện cũng là mười một tuổi trái phải đồng tử, Vương Xán trực tiếp tướng một trăm đồng tử binh giao cho mười hai tuổi Lữ Mông xử lý. Lữ Mông tiểu tử này, lạy Vương Xán vi sư sau, khổ luyện tài bắn cung, đến hiện tại, tài bắn cung cũng là tương đối khá . Là trọng yếu hơn là, dựa theo Vương Xán yêu cầu, Lữ Mông không chỉ có mỗi ngày luyện tiến, lại nhất định phải đi học biết chữ, đọc thuộc lòng binh thư, chịu đựng võ nghệ, không thể có chút lười biếng. Đối với Lữ Mông, Vương Xán không có tàng tư, cho Lữ Mông luyện tập võ thuật là Chân Vũ trên bí tịch tổ 1 tranh vẽ, này đã đầy đủ Lữ Mông hiện giai đoạn luyện tập, hơn nữa Lữ Mông học binh thư cũng là Thái Bình Yêu Thuật thượng ghi lại được binh bày trận phương pháp. Có thể nói, Vương Xán hoàn toàn là dựa theo mục thủ nhất phương Đại tướng tới bồi dưỡng Lữ Mông. Bất kể nhiều bận rộn, thường cách một đoạn thời gian, Vương Xán cũng muốn kiểm tra thí điểm Lữ Mông công khóa, võ nghệ. Lữ Mông vậy vô cùng tranh khí, mỗi lần cũng không có để cho Vương Xán thất vọng, tiến bộ thần tốc. Đang ở Vương Xán đã mọi sự đã chuẩn bị , chỉ đợi ra lệnh một tiếng, là có thể tự mình huấn luyện đồng tử binh thời điểm. Thiên hạ chư hầu rối rít khởi binh chinh phạt Đổng Trác, mà Vương Xán làm Hán Trung Thái Thú, cũng nhận được Tào Tháo trục xuất đến Hán Trung một phần thiệp mời, để cho Vương Xán lãnh binh tham dự chư hầu hội minh, chinh phạt Đổng Trác. Vương Xán có thể nhận được thiệp mời, đã sớm là trong dự liệu chuyện tình. Vương Xán là đại nho Thái Ung đệ tử, Thái Ung lại cùng Vương Doãn, Dương Bưu, Mã Nhật Đê, Lô Thực đợi triều đình nhân vật nổi tiếng đại nho có liên quan, Tào Tháo cử động lần này vậy là vì tụ lại chư hầu liên minh danh vọng, để cho chư hầu minh quân chiếm cứ đại nghĩa. Hội minh chuyện tình, hoàn toàn khiến cho Vương Xán huấn luyện lính đặc biệt kế hoạch thất bại. Vì vậy, Vương Xán trực tiếp tướng huấn luyện chuyện tình giao cho Lữ Mông, để cho Lữ Mông mang theo một trăm đồng tử binh đến Hán dưới chân núi tham dự huấn luyện, đồng thời, để cho Ngột Man theo bên cạnh hiệp trợ. Mà Lữ Mông suất lĩnh một trăm đồng tử quân huấn luyện, lại có Ngột Man trợ giúp, Vương Xán tin tưởng Lữ Mông vẫn có thể đủ từ từ đứng vững gót chân. Dĩ nhiên, đây cũng là Vương Xán cho Lữ Mông một khảo nghiệm. Là Long, là côn trùng, thì phải nhìn Lữ Mông tạo hóa nữa. Nếu là một trăm đồng tử binh đều không thể thuần phục, chỉ có thể nói Lữ Mông không triển vọng... Phủ Thái Thú, luyện võ trường. Luyện võ trường là Vương Xán chuyên môn dùng để luyện võ địa phương, luyện võ trường dài, chiều rộng các năm trượng dài. Trong sân, đao, thương, côn, phủ rìu, việt, mâu đợi vũ khí cũng chỉnh tề để, nhiều loại vũ khí, cái gì cần có đều có. Lúc này, Vương Xán, Triệu Vân tương đối mà đứng. Vương Xán cầm trong tay một thanh Trường Đao, Trường Đao chuôi đao dài hai thước, thân đao dài năm thước. Vương Xán tay cầm Trường Đao vượt qua ở trước ngực, lưỡi đao hướng ra phía ngoài, ngăn lại Triệu Vân công kích bộ sách võ thuật, còn đối với mặt Triệu Vân trong tay một cây Long Đảm Lượng Ngân Thương, trường thương mủi thương nhắm thẳng vào Vương Xán, mủi thương khẽ lóe lên, làm cho người ta cảm giác một trận run sợ. "Thương thuật thương tảo thiên quân!" Triệu Vân khẽ quát một tiếng, trong tay trường thương nhất thời hóa thành một đạo gai bạc, hướng Vương Xán quét tới. Sắc bén bén nhọn mủi thương thượng, từng đạo ngân bạch sắc quang mang lóe lên, trông rất đẹp mắt, nhưng là gai bạc thượng lộ ra lạnh lùng sát cơ, lại làm cho Vương Xán một trận sợ, không cùng Triệu Vân chính diện giao thủ, vĩnh viễn không biết Triệu Vân lợi hại, nhất là Triệu Vân dùng thương thời điểm, cả người phát ra khí thế, tương đối kinh sợ lòng người. Bất quá Vương Xán nhưng lại không thể không thượng, hắn vẫn luyện tập Chân Vũ bí tịch, võ nghệ không ngừng tăng cường, càng ngày càng lợi hại. Nhưng là, trong khoảng thời gian này lại cảm giác khó có tiến bộ, đã lâm vào một cái bình cảnh trong, vì vậy Vương Xán mới có thể để cho Triệu Vân làm bồi luyện, ý đồ đột phá trước mắt trạng thái. Trong tay Trường Đao ra bên ngoài đánh trúng, Trường Đao chợt hướng Triệu Vân trường thương bổ tới. "Chi nữa!" Trường Đao cùng Long Đảm Lượng Ngân Thương đụng vào nhau, nhưng là ở tiếp xúc trong nháy mắt, Vương Xán thân thể một bên , trong tay Trường Đao lưỡi đao vừa chuyển , sắc bén lưỡi đao nhắm ngay Triệu Vân cầm thương tay phải. Vương Xán hai tay đẩy đao, thân thể vậy đi theo nhu thân mà thượng, hướng Triệu Vân cầm thương tay lột bỏ. Triệu Vân khóe miệng câu khởi, cười cười. Vương Xán Trường Đao dán cán thương gọt tới , quả thật rất lợi hại. Bởi vì Trường Đao cắt đứt xuống đi, Triệu Vân cầm thương tay phải buông ra, nếu không Vương Xán lưỡi đao sẽ phải gọt đến Triệu Vân tay phải. Đáng tiếc chính là, Triệu Vân cầm đuôi thương tay xoay tròn cán thương, chợt đi xuống chúi xuống. Nhất thời, trường thương cán thương vừa chuyển , nhếch lên, vốn là Vương Xán Trường Đao đè ép cán thương tình huống, nhất thời chuyển biến làm cán thương đè ép Trường Đao. Vương Xán đao thế trầm xuống, không tiếp tục pháp gọt đến Triệu Vân tay phải. Xem xét lại Triệu Vân, cán thương đè ép Vương Xán lưỡi đao thời điểm, trường thương chợt sau này co rụt lại, thu hồi trường thương. Vương Xán thấy tình huống như vậy, thầm nghĩ một tiếng không tốt. Triệu Vân một chiêu này, rõ ràng cho thấy thu lưỡi lê giết chiêu số, Vương Xán khoảng cách Triệu Vân rất gần, Triệu Vân trường thương thu hồi sau, mủi thương là có thể nhắm ngay Vương Xán. Đến lúc đó, mủi thương khoảng cách Vương Xán quá gần, ngay cả Vương Xán muốn tránh né, nhưng là trường thương ra thương tốc độ quá nhanh, Vương Xán không cách nào tránh thoát Triệu Vân trường thương. Lợi hại, lợi hại! Một chiêu, Vương Xán liền có chút ít trứng chọi đá . Vương Xán cũng không phải là đèn đã cạn dầu, khẽ quát một tiếng, nắm chặc chuôi đao, đi lên nhắc tới , Trường Đao nhất thời thoát khỏi trường thương áp chế, đồng thời ở trường thương thu hồi không cách nào mượn lực trong nháy mắt, Trường Đao giơ lên cao cao, nhất thức Lực Phách Hoa Sơn, đơn giản, chất phác tự nhiên, rồi lại tràn đầy lực lượng. "Giết!" Vương Xán hét lớn một tiếng, cả người tinh khí thần dành dụm ở một đao kia thượng, một đao bạch quang lóe lên, Vương Xán Trường Đao đã phách xuống. Triệu Vân thấy vậy, liên tiếp lui về phía sau, đồng thời trường thương trong tay vậy chuyển động. Mủi thương càng không ngừng lóe lên, theo Vương Xán Trường Đao đánh xuống, trường thương thật nhanh chút ở lưỡi đao trên, khiến cho Trường Đao đánh xuống lực đạo nhất thời hơi chậm lại, không có từ trên xuống dưới thông thuận cảm giác, hơn nữa Triệu Vân ra thương tốc độ cực nhanh, mỗi một lần cũng sẽ để cho mủi thương đâm ở Vương Xán trên thân đao, khiến cho Vương Xán ghé vào Trường Đao thượng lực lượng từng điểm từng điểm bị Triệu Vân tháo rớt. Vương Xán để ở trong mắt, trong lòng cũng là vô cùng gấp gáp. Theo như theo tình huống như thế phát triển, hắn cũng muốn bước Chu Thương rập khuôn theo, Trường Đao bị Triệu Vân đâm xuyên . Lúc này, Vương Xán dưới chân một đập mạnh, thân thể vừa dừng lại, chợt tướng trong tay Trường Đao thu hồi. "Giết!" Vương Xán một đôi tròng mắt gắt gao ngó chừng Triệu Vân, tâm thần cũng theo ghi lại Triệu Vân thương thượng, nhìn thấy Triệu Vân ra thương, chợt hét lớn một tiếng, tướng toàn thân lực đạo cũng tụ tập ở Trường Đao thượng, một đao bổ ra, lưỡi đao phá không, phát ra chói tai duệ tiếng huýt gió, trên lưỡi đao, tản mát ra vẻ lạnh lùng quang mang. Triệu Vân cũng là hét lớn một tiếng, trong tay trường thương một bữa, trong nháy mắt liền đâm về Trường Đao. "Đang!" Trường thương cùng Trường Đao va chạm, phát ra kim thiết giao kích thanh âm. "Uống! " Vương Xán hét lớn một tiếng, trong tay lại một lần nữa dùng sức, tướng đâm ở dài trên thân đao mủi thương cản trở về. Mà giờ khắc này, theo Vương Xán hét lớn một tiếng, thân thể tinh khí thần thật giống như phá tan một cái miệng cống giống nhau, tất cả đều tụ tập ở một đao kia thượng, trong mắt của hắn chỉ có Trường Đao cùng Long Đảm Lượng Ngân Thương đụng nhau, không tiếp tục những khác. Vương Xán một đao đẩy ra, một cổ bài sơn đảo hải lực lượng theo trên lưỡi đao truyền ra, hung lệ kinh người. Triệu Vân thấy vậy, trong mắt hiện lên vẻ tia sáng kỳ dị, bất quá vậy chỉ là một cái thoáng rồi biến mất, bởi vì Vương Xán trong tay Trường Đao cùng mủi thương nhiều lần va chạm sau, Trường Đao thân đao đã nứt ra rồi, Triệu Vân trường thương mủi thương sử dụng thiên ngoại vẫn thạch chế tạo , cứng rắn vô cùng, thích hợp nhất Triệu Vân Bách điểu triêu phượng thương, Vương Xán Trường Đao kinh quá nhiều lần va chạm, tự nhiên cũng là đứt gãy. Mà Triệu Vân ra thương tốc độ vậy cực nhanh, Vương Xán đẩy đao, Triệu Vân thu thương. Vương Xán Trường Đao đi tới, Triệu Vân lại lại một lần tụ lực ra thương, mủi thương đâm ở Trường Đao thượng, nhất thời khiến cho Trường Đao phát ra sát ca một tiếng giòn vang. "Sát ca, sát ca..." Ngay sau đó, trên thân đao truyền đến từng đợt thanh thúy mà tiếng vang. "Bang bang!" Thân đao vỡ vụn, từng cục mảnh nhỏ rụng rơi trên mặt đất, một thanh Trường Đao, lại bị Triệu Vân phá hư. Bất quá Vương Xán không có chút nào tức giận, ngược lại là hưng phấn vô cùng. Bởi vì, thông qua lần này giao thủ, hắn rốt cục đột phá Chân Vũ trên bí tịch tổ 2 tranh vẽ. Chẳng qua là, Vương Xán vậy hiểu được Triệu Vân thu hồi rất nhiều lực lượng. Cuối cùng nhất thương, nếu là Triệu Vân lực lượng rót đầy, chỉ sợ sớm đã bị Triệu Vân đâm thành thịt lỗ thủng . Nhưng là, Vương Xán hiện tại tràn đầy nụ cười, hắn cảm giác hai cánh tay của mình thể lực vừa tăng thêm không ít, đồng thời trong cơ thể vậy có thể cảm giác được một cổ liên tục không ngừng két sanh ra lực lượng chậm rãi chảy xuôi theo, đây chính là Chân Vũ bí tịch thứ hai bức hình ảnh tác dụng, hiện tại Vương Xán, có thể nói tài bắn cung vừa tăng thêm một tầng, bảo vệ tánh mạng đích thủ đoạn, cũng nhận được cực đại tăng lên.
tay súng bắn tỉa về thời tam quốc